Mưa rớt xuống trần, mưa nhớ ai
Mưa rơi đánh thức nỗi u hoài
Mưa khơi bão tố từ đâu đến
Nhuộm tím hồn thơ, em khiến say
Bao lần thu đến để rồi đi
Cách trở tình ơi còn những gì
Có phải chăng là trang kỷ niệm
Phai màu mực đã một lần ghi
Có chợt khi nào, anh nhớ em
Vòng tay, ánh mắt, bờ môi mềm
Trong đêm thổn thức buông lời gọi
Một tiếng tình nhân, nhói cả tim
Biết đến bao giờ mưa mới ngưng
Cùng anh dạo hết quãng đường trần
Em trong áo lụa màu sim tím
Mộng ước tình đan dưới ánh trăng
Em vẫn một mình lạc dưới mưa
Nghe thương với nhớ ngỏ sao vừa
Dang tay vớt vội một cành lá
Khẽ hỏi buồn ơi vơi bớt chưa
Nước mắt mùa thu