Ai không có nỗi buồn ly biệt
Dằm trong tim nỗi nhớ cuộc tình đầu
Rồi âm thầm mang kỷ niệm dìm sâu
Miệng đùa cợt nhưng lòng đau tựa cắt
Ai không có nụ cười pha nước mắt
Chốn hoang tàn tìm mãi chẳng lối ra
Vấn vương hoài một hình bóng đã xa
Mang yêu dấu cất vào trong thăm thẳm
Bầu trời xanh vẫn ngập tràn nắng ấm
Sưỏi cho lòng từng chút giảm giá băng
Thôi hãy cố quên và cố hiểu cho rằng
"Điều không thuộc về ta đành buông vậy"
Ngắm nhìn mây trên bầu trời sẽ thấy
Đang êm đềm cùng chàng gió rong chơi
Cũng có khi mây lòng rối bời
Nhưng vẫn phải trải đời xoa dịu nắng
Hãy cười đi cho tim mình bớt nặng...