Chúc mừng sinh nhật bạn yêu quý nhé...!
chúc Cậu 1 sinh nhật vui vẻ và hạnh phúc nhiều nhé..
"Chỉ có kẻ khờ dại nên mới tham gia trò chơi đợi chờ một người phụ bạc, chỉ có kẻ ngu ngơ nên đã trao con tim cho người khác để dày vò nhiều hụt hẫng khổ đau" - người ta thường nói tớ như thế thế, tớ vẫn mặc kệ... Vì khi đã yêu một ai đó, có nghĩa là trao cho người đó cái quyền làm tổn thương mình, tổn thương vào tận bên trong con tim dù rất yếu mềm. Ai rồi cũng thế mà, và tớ cũng đã từng như thế rồi còn gì?
Nhưng... nào ngờ, mọi thứ vụt tan như chiếc lá trên cành đi theo gió mà bỏ cây ở lại một mình, ôm biết bao nhiêu nỗi chơi vơi đang lạc lõng giữa nơi này còn nhiều bộn bề chưa hết. Phải chăng, yêu thương của tớ chưa đủ chân thành để giữ cậu lại nơi đây hay là vì... tớ thinh lặng và "nhạt nhẽo" quá, đến nỗi cậu phải chán chường mà bước đi theo người khác để đắp xây hạnh phúc mới nồng nàn hơn?
Ngày cậu đi, tớ tự trách bản thân - đã biết trước điều này sẽ đến từ lúc đôi ta đang nồng nàn giữa yêu thương nhất, mà cớ sao tớ lại không chịu vun vén tình này thêm đắm say? Để đến giây phút này, khi cậu đã bước đi theo ai đó rồi, tớ lại ngồi nơi đây đong đếm từng hạt rơi dưới cơn mưa "chát mặn" nhiều u sầu? Tin yêu ngày nào cậu trao, đã thắt chặt con tim tớ một vết hanh hao đây này. Mưa chợt lớn, làm tớ ướt đẫm tận cả tâm tư, ướt đến hết thân xác đang hao gầy
Cho đến khi cô đơn một mình, tớ không còn nhớ rõ đã biết bao lần, trong đêm tối mịt mờ tớ cứ trằn trọc mãi không ngủ, để nới rộng tâm hồn này ra mà cho bóng hình cậu bước vào. Nói lên rằng có sự da diết nào đó tồn đọng rất nhiều thứ về cậu mà tớ đang góp nhặt "kiếm tìm". Điều đó, làm mọi thứ trong tớ lại rối bời - rối đến đay nghiến cả người, mà phải vật vã lắm tớ mới chịu buông xuôi. Và quyết định được rằng - tớ sẽ đứng câm lặng không nói gì trước mặt cậu nữa, bởi lẽ... lời nói của tớ lúc này đã quá "dư thừa" rồi đúng không. Nhưng xin cậu một điều là cho tớ dõi theo nhé bước chân cậu đi. Tớ cũng hứa là sẽ buông đôi bàn tay này của tớ ra, vì tớ biết trái tim của cậu đã thuộc về người khác rồi... đôi tay mõi mệt này của tớ không đủ lớn để níu kéo được nữa.
Tớ sẽ ra đi, đến một nơi nào đó mà cậu không còn nhìn thấy tớ, như lúc này đây mà đợi chờ dù cho cậu đang làm con tim tớ tổn thương đến mệt nhoài. Và... tớ sẽ nhường hết cho cậu cái quyền được bắt đầu một tình yêu mới. Vì tớ biết, giờ đây cậu chỉ là ký ức ngày xưa của tớ thôi, chứ chẳng còn thuộc về tớ nữa.
Tớ biết, lúc này cậu rất bình yên bên cái gì đó mới mẽ. Và tớ mong rằng, cậu vẫn luôn như thế - trân trọng nó nhé. Mặc dù lòng tớ đang mông lung nhiều ghen tuông u uất. Nhưng thà là thế, còn hơn làm đổ vỡ hạnh phúc đó của cậu - người mà tớ yêu nhất! Thôi, tớ sẽ bỏ cuộc để cậu có thể trao trọn vẹn con tim cho người đó, để cậu không phải khó xử lúc tớ muộn phiền suốt tháng năm đã qua.
Bóng hình cậu thôi mà, tớ sẽ làm được để quên - cũng giống như một đứa con nít khóc trong lúc tuyệt vọng nhất, rồi sẽ nín thôi để nó trôi qua. Tớ học cách để làm chật hẹp con tim mình lại một chút, thì... chẳng còn nơi nào dành cho ký ức được nữa thôi mà.
P/S: Yêu - đợi chờ cậu là điều tốt đẹp nhất tớ đã và từng làm. Chứ chẳng thể bảo rằng là điều tớ đã và đang làm được nữa
Chào cậu, luôn hạnh phúc nhé!
1 sinh nhật sẽ không có Tớ, không bị Tớ leo nhéo nữa rồi... Tớ luôn mong Cậu sẽ được vui vẻ và muốn Cậu nhớ rẳng có 1 người bạn luôn nhớ đến Cậu...
Happy birthday Chyto.....
"♥ Quá khứ...
Đôi khi là một cái gì đó phải quên....
Là những thương tổn chồng chất lênnhau, là những vụn vỡ không thể ghép lại được...
♥ Nhưng đôi khi, quá khứ cũng là mộtcái gì đó mà ta phải nhớ, không thể quên.
♥ Để một ngày nào đó ở hiện tại, ta nhận ra rằng, ta đã mạnh mẽ hơn biết bao nhiêu, so với ngày xưa."