Thả trôi tình em theo gió... bay mãi bay mãi... biết đâu tìm được chỗ đậu rồi hồi sinh.
Mưa…
Những hạt mưa xiên ngang bầu trời, lọt thỏm vào không gian những thanh âm hỗn độn, dù vậy em vẫn nghe được tiếng hát của anh, trầm ấm khỏe khoắn lạ thường. Em nhắm mắt bám tay vào bạn gái anh nghe trỗi dậy trong em một mơ ước nhỏ nhoi, ước gì nhìn thấy anh và cô ấy trong ngày hôn lễ. Có như thế em sẽ yên tâm là anh đang rất hạnh phúc, rất hạnh phúc!
Còn em…
Em sẽ khóc, giọt nước mắt mừng anh hạnh phúc, giọt nước mắt mừng cho em giữ vẹn nguyên tình bạn của hai đứa, và giọt nước mắt mừng em yên tâm vững bước trên con đường mình đã chọn. Với em chỉ cần tìm được, biết được một nửa mà em mong chờ là ai thì đã quá đủ rồi. Quá đủ với em rồi. Như hôm nay được ngồi giữa anh và cô ấy, được anh xoa đầu ân cần như một đứa em gái, được nghe anh và cô ấy hát vậy…
Em đang tự hỏi: Tại sao đến bây giờ em mới phát hiện anh là người trái tim em lựa chọn? Ngay từ khi cô ấy giới thiệu anh cho em, em đã rất mừng, vì em biết anh sẽ mang đến cho cô ấy hạnh phúc. Cô ây hỏi, nếu em gặp anh từ đầu em có yêu anh không. “Không, nhưng có thể sẽ là người tao “chấm”. Em trả lời rất dứt khoát. Bởi thế em luôn giữ một khoảng cách nhất định với anh. Vì em nghĩ như thế sẽ tốt hơn cho bất kỳ mối quan hệ kiểu như thế này.
Hôm, em ghé thăm cả hai, cô ấy đón em bằng nụ cười ấm áp. Dường như cả hai vừa trải qua một giông tố nào đó, nên cô ấy huyên thuyên về anh bằng một tình yêu đong đầy nhất. Mỗi trang nhật ký trong cuộc đời của anh từ từ hiện ra trước mắt em… và, em biết một điều rằng: anh là người đàn ông em đã tìm kiếm từ rất lâu, rất lâu rồi. Trong phút chốc trái tim trống trải của em như được lấp đầy. Bao nhiêu năm qua em chờ đợi điều gì để sống đời đơn độc. Em không chờ đợi một người đàn ông đến và yêu em. Em chỉ mong tìm được người đàn ông mà mình yêu thương, dẫu rất muộn màng. Và bây giờ cuối cùng em đã có được điều ấy.
Em nhìn anh… Không biết đôi mắt biết nói của em sẽ nói gì? Rất cảm ơn anh, cuối cùng anh cũng đã xuất hiện trong cuộc đời của em. Cảm ơn anh đã vượt qua những bất trắc của gia đình để trưởng thành, vững chãi. Cảm ơn anh đã yêu cô ấy nhiều như thế. Cảm ơn anh đã đến đúng lúc em đang yếu đuối, vụng dại nhất. Cho dù anh như thế nào, anh yêu ai, thì trái tim thật thà của em cũng chọn anh rồi, chọn anh là người khỏa lấp những khoảng trống mênh mông, chọn anh là chỗ dựa cho lối rẽ đường đời mà em đang hướng đến.
Nhân duyên là không cưỡng cầu. Tình yêu làm cuộc sống thăng hoa, nhưng tình yêu không là tất cả. Mỗi ngày trôi qua em vẫn nghĩ về anh, nhoẻn cười hạnh phúc, cảm giác thật bình yên…