Về ngang viễn phố ngày mưa
Thời gian ngừng chảy. Bài thơ chạm buồn
Về ngang mùa cũ giận hờn
Một niềm riêng, một tâm hồn mong manh
Về ngang qua ngõ nhà anh
Một hương cam thảo dịu lành qua tôi
Một hình dung, một nụ cười
Một giai điệu úa rụng rồi tương tư...
Bây chừ viễn phố xa mưa
Còn chăng hoa tím người đưa một người
Còn chăng hương phấn một thời
Thiên thu sầu rụng một đời bâng khuâng
Về ngang qua ngõ hồng trần
Chạm mùa viễn phố ngập ngừng chân đi
Người ta xa cách bởi vì
Tin yêu nhưng chẳng nói gì trao nhau
Bây chừ viễn phố hoa ngâu
Nửa miền lặng vắng son màu hoa mưa