Tình hận
Khi đặt vào tất cả niềm tin
Thì tình yêu cũng hoá thành thù hận
Dù đớn đau nhưng cũng đành chấp nhận
Ta và nàng không một lối đi chung
Ta còn thiếu một tấm lòng bao dung
Không thể bỏ qua lỗi lầm em mắc phải
Vết cứa trong tim sẽ còn theo ta mãi
Nước mắt rơi hoà lẫn máu hận thù
Tình yêu bây giờ là nỗi nhục thiên thu
Đêm ngủ chẳng yên vì bao cơn ác mộng
Tình em hẹp hòi giữa tình ta quá rộng
Giữ làm sao cho khỏi mất một lời thề
Ta sẽ giết nàng trong một tối u mê
Để rồi ôm em trong căn phòng đẫm máu
Biển đời bao la thuyền tình không bến đậu
Đành dùng lưỡi dao thay tiếng gọi tâm hồn
Vô đề
khongtu19bk-Thơ tình sinh viên Bách khoa Hà Nội
Một tình yêu chưa thể cất thành lời
Đã lụi tàn giá băng trong thầm lặng
Mất em thật rồi, anh đơn côi trống vắng
Lạnh lẽo đôi chân trên những lối đi về
Sao đêm nay dài dằng dặc lê thê
Giờ em đã có người ta cùng chung mộng
Chỉ còn anh một mình căn phòng trống
Nỗi đơn côi cào xé nát tâm hồn
Bên ai kia em sẽ hạnh phúc hơn
Người ấy yêu em, nhiều tiền và tài giỏi
Còn anh nghèo, anh bất tài, anh kém cỏi
Chẳng có được em cũng là chuyện thường tình
Thôi cũng đành biết im lặng làm thinh
Nén niềm đau nhìn em vui hạnh phúc
Tận đáy lòng gửi đến em lời chúc
Hắn yêu em nhiều như anh đã từng yêu.
Đời trai nay đã thôi rồi
Tin (bọn) mày lấy vợ rụng rời lòng tao
Ngày xưa bay nhảy thế nào
Tự nhiên mày lại vướng vào vợ con
Vợ con là cái lồng son
Đường vào thì có chẳng còn đường ra
Vợ mày là con người ta
Nghĩ mày với nó chẳng bà con chi
Vợ mày là cái quái gì
Mà mày ngu dại mày đi vào tròng
Thuyền quyên là bẫy anh hùng
Bao người đã chết mày không thấy à
Ngày xưa mày vẫn ba hoa
Thằng ngu thì mới chịu sa lưới tình
Bây giờ cáo đã thành tinh
Đã thấy bẫy sập còn xin được vào
Độc thân thật sướng biết bao
Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời
Bây giờ đã có vợ rồi
Đi về bẩm báo chạy trời khỏi mưa
Tiền lương hàng tháng phải đưa
Tiền xài mua sắm phải thưa với bà
Làm trai rửa bát quét nhà
Vợ gọi thì dạ còn ra nỗi gì
Bạn bè rủ nhậu chẳng đi
Sợ về ngủ thảm tối thì hết hơi
Ôi ôi ôi hỡi mày ơi
Coi như tao khóc cho đời bạn tao
ANH TÀU NÓI TIẾNG VIETNAM (hài)
Hồi còn nhỏ tôi từng nghe chuyện kể
Chuyện anh Tàu khi nói tiếng việt nam
Vì trật âm không đúng giọng người mình
Nên diễn ta con gà ra con vịt
Chuyện kể rằng có một hôm sang bến
Anh lên đò đưa khách bến qua sông
Đến nửa sông anh MẮT ĐÁI quá chừng
Không nhịn được xin anh chèo CHO LÁI
Thay vì ĐÁI anh nói thành là LÁI
Nên anh chèo tưởng anh muốn LÁI GHE
Anh chèo kia nhất định không đồng tình
Xoay lại bảo : " ANH BIẾT GÌ MÀ LÁI"
Anh Tàu đó miệng cứ kêu oái oái
" MUỐN LÁI MÀ ..NGỘ MUỐN LÁI GHÊ LI "
Ngoài giữa sông ông kêu khóc om sòm
" CHO NGỘ LÁI ...NỊ HÃY CHO NGỘ LÁI "
Chuyện kể tiếp ai đoán ra cũng biết
Chuyện tiểu mà ai nín được phải không
Cha Tàu kia nhịn không được đái dầm
Làm xuồng nhỏ ước bà ! hôi gần chết
Té ra việc Lão Tàu kia muốn ĐÁI
Vì phát ngôn trớt quớt mẹ âm thanh
Làm vietnam hiểu lộn xộn bà lằn
Nên mới cản không cho ông Tàu đái
Bởi phát âm tiếng người coi chừng đấy
Chữ MEAT BALL và BALL MEAT khác nhau
Tiếng meat ball là thịt nát vò tròn
Còn ballmeat là thịt vùng sinh nở
Có chuyện kể có một người qua Mỹ
Có một lần vô tiệm food pizza
Kêu thức ăn mà lầm nói như vầy
Cho tôi món pizza và ball meat
Con chiêu đãi nó nhìn rồi nói what?
YOU..O.K...? .YOU'RE SPEAKING CHINESE
CÓ SAO KHÔNG ? ÔNG ĐANG NÓI TIẾNG TÀU
Tôi trông thấy mới mò qua dịch giúp
Thôi tới đây hạ thần xin dừng bút
Để khi nào có chuyện mới viết thêm
Chuyện thế nhân nó đầy ải đó mà
Cho xin phép tôi chào bye với good.
trich: tu web:
www.diendantinhoc.com Đã lâu lắm rồi tôi không gặp em,
Nên gặp lại vẫn thấy mình bối rối
Tôi lại được nghe những lời em nói
Để mãi nhớ về năm tháng ngày xưa.
Biết nói với em làm sao cho vừa,
Cho vơi bớt nỗi niềm day dứt.
Tình yêu cũ là hư hay là thật
Thoáng hiện về khi trời tạnh cơn mưa.
Em thoáng trông vẫn như ngày xưa,
Vẫn trẻ xinh như hồi xưa ấy
Đôi môi cười vẫn dịu dàng như thế
Cuốn hồn tôi vào cõi hư vô.
Đợi mong gì cho năm tháng bây giờ
Tôi không thể. Và Em càng không thể.
Thôi cứ để mối tình đầu như thế
Lặng lẽ trôi theo dĩ vãng ngày xưa!
Ai bảo bách khoa là khô cứng..
Chỉ cứng thôi còn không khô..
Ai bảo không biết làm thơ..
Cóc thôi nhưng vẫn vần thơ phú..
Ai yêu thơ ca hò vè, ai yêu quí nghệ thuật đích thực, ai thích những
giây phút lãng mạng của cuộc sống, ai muốn thả hồn vào dòng sông
băng.... Vào hội thi thơ của bọn em đi.. Nhỡ đâu chúng ta lại làm nên
một phong trào thơ "Mới hơn" của các bác Thế Lữ nhỉ...
Mở đầu nhé:
Mười năm ta tán cô nàng
Càng lâu càng thấy nàng jà hơn ta
Ta ngồi ta ngẫm thân ta
Già ư vẫn đc, miễn là nai tơ
Tơ tằm anh lấy cho em
Để em dệt vải may quần cho anh
Quần gì mà cánh mỏng manh
Mặc quần như vậy cởi truồng còn hơn
Hơn một lần em gọi tên anh
Hơn một lần con tim em thổn thức
Hơn một lần cái đầu em đau nhức..
Vì mỗi lần thổn thức gọi tên anh...
Anh đứng bên sườn dốc
Anh đứng cạnh cột môc
nhìn thấy em ăn ốc
Cùng với một thằng "cha"
mặt nó cứ ba hoa
Trông mà chỉ muốn đấm.
Đấm được thì nói làm chi
Cẩn thận không lại bì đì như chơi
Chú mày đừng có dở hơi
Giở trò đấm đá, mệt người, được chi?
Chi hỡi về đâu hỡi anh ơi
Về lấp dùm em một khoảng trời
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh
Cùng hát, cùng vui, thế mới đơi (ah là đời nhé)
Đời anh nào đã có gì đâu
Vì em bắt phải đợi thật là lâu
Không thích anh thì em cứ nói
Không hay có cũng chỉ một câu
Câu bài thì nói là câu
Lại giở trò đọc nhầm đề thi
Thơ gì toàn ếch với chi ?!
Mà cứ đòi post làm mình phải del!
Del em là chữ lờ dài
Lờ ngăn là chữ chỉ làn da anh
Ngăm ngăm đi nắng đầu trần
Trắng làm sao được cho dù sài PON'D
Pon'd dùng không được đâu em
Của em em lại đem cho anh dùng
Không dùng anh vứt lung tung
Để em tìm lại đến nổi xung........
Có những lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lỡ nhịp qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu.............