DIỄN ĐÀN K-LINK HÀ NAM
Xin chào tất cả các bạn đã đến với diễn đàn K-link ,K-link gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến toàn thể các bạn chúc các bạn thật nhiều nhiều niềm vui trong cuộc sống cũng như hiện tại !
K-link đang dần đổi màu nhờ sự đóng góp của tất cả các thành viên cũng như các bạn khán giả đóng góp .
Một lần nữa K-link gửi lời chi ân tới tất cả các thành viên và các bạn bốn phương lời chúc tốt đẹp nhất!
DIỄN ĐÀN K-LINK HÀ NAM
Xin chào tất cả các bạn đã đến với diễn đàn K-link ,K-link gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến toàn thể các bạn chúc các bạn thật nhiều nhiều niềm vui trong cuộc sống cũng như hiện tại !
K-link đang dần đổi màu nhờ sự đóng góp của tất cả các thành viên cũng như các bạn khán giả đóng góp .
Một lần nữa K-link gửi lời chi ân tới tất cả các thành viên và các bạn bốn phương lời chúc tốt đẹp nhất!

DIỄN ĐÀN K-LINK HÀ NAM

XIN CHÀO QUÝ KHÁCH ĐẾN VỚI K-LINK HÀ NAM
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Niềm tin ^^^^

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Giới tính Giới tính : Nam
Zodiac Zodiac : Scorpio

Rat
Tổng số bài gửi : 1351
Reputation : 8
Join date : 23/07/2012
Age : 39
Đến từ : Thượng tổ 1- Thanh châu- Phủ lý - Hà nam

Niềm tin ^^^^ Empty
Bài gửiTiêu đề: Niềm tin ^^^^   Niềm tin ^^^^ I_icon_minitimeThu Sep 13, 2012 5:40 pm

Niềm tin ^^^^ 1305984858799372817_574_0
Hôm nay ta buồn, buồn vì một vấn đề đã lâu rồi ta không quan tâm đến. Không biết ta nên mừng vì ta vẫn còn quan tâm đến nó hay nên buồn vì những gì nó mang đến cho ta? Kể từ khi ta quyết định bước chân vào con đường ấy, ta đã hiểu ta khó có thể dốc hết đam mê vào nó. Nhưng ta vẫn tin rằng thiếu đam mê không là vấn đề quá to lớn. Hôm nay ta không nói về đam mê hay không, ta muốn nói rằng ta thất vọng về chính ta. Kết quả của một môn học, đối với ta chẳng là gì cả, ta không buồn lòng vì nó ảnh hưởng đến mục tiêu ta kỳ vọng, vì thực sự nó chẳng hề ảnh hưởng, tuy nhiên, ta buồn vì một điều gì đó mà ta không với tới. Có thực là ta chỉ có thể làm được đến đó? Khả năng của ta có phải chỉ đơn thuần là như vậy? Có phải ta đã quá đề cao chính mình? Ta không có câu trả lời cho những nghi vấn của chính ta. Ta sợ rằng ảo tưởng trong ta quá lớn. Khi ta thất vọng vì một điều gì đó, nguyên nhân chủ yếu là vì ta kỳ vọng của ta cao hơn kết quả đạt được, thứ hai là do sự đánh giá năng lực của mình quá cao so với thực tế. Liệu ta có kỳ vọng quá nhiều vào môn học này? Không, đối với những người khác, mức kỳ vọng của ta không hề cao. Vậy nguyên nhân khiến ta thất vọng là do ta đánh giá cao năng lực của chính mình. Ta rất lo sợ điều đó, khi chính bản thân mình quá tự tin thì những gì không như mong muốn chẳng khác nào một phát súng giết chết tất cả những ước mơ. Ta thực sự hoang mang và thực sự hụt hẫng.



Tuy nhiên, ta có thể xem xét lại những gì ta đã làm trong thời gian qua để mà rút ra cho mình một bài học. Phải chăng kết quả ta đạt được hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ và cách hành xử của ta trong quá trình vươn tới nó. Ta hiểu rằng, khi mình không yêu một thứ gì đó thì đừng bao giờ trông mong nó sẽ yêu lại mình. Ta thẳng thắn nhìn nhận rằng, thời gian qua ta đã sống và làm việc một cách máy móc, một cách thờ ơ với tất cả mọi thứ quanh ta. Tức là ta không còn yêu cuộc sống, không còn khát khao phấn đấu vì bất cứ điều gì. Ngay buổi chiều này, ta chợt cảm giác rằng ta đã đánh mất hầu như cả cuộc đời ta. Phải chăng những điều đó là do chính bản thân ta không còn muốn níu giữ? Khi ta không yêu cuộc sống này, ta chẳng có quyền đòi hỏi cuộc sống phải yêu lấy ta, ta không có quyền đòi hỏi một sự ưu ái từ số phận. Và phải chăng số phận do ta nắm giữ, phải chăng ta có thể quyết định được mình có cái gì hoặc không có cái gì?



Lần thứ hai trong vòng ba năm qua, ta khóc vì một học phần không như mong đợi. Ta tự hỏi mình “tại sao không thể vui vì đã có thể hài lòng với tất cả những học phần còn lại mà phải buồn chỉ vì 1 học phần ít ỏi?”, mặt khác, nó lại chẳng ảnh hưởng tí gì đến kết quả cuối cùng của quá trình dài bốn năm này. Ta đã cố an ủi mình, ta nghĩ ta không buồn nhưng nếu bảo rằng ta không buồn thì ta đang dối lòng. Có phải ta quá tham lam hay không?



Ba mẹ ta không quan tâm đến thành tích của ta, họ chỉ quan tâm đến thái độ của ta khi đối diện với những thất bại. Và quả thật ta đã khiến họ thất vọng, niềm tin của họ về ta bỗng chốc bị giảm đi ít nhiều. Ta yếu đuối một cách không thể chấp nhận được. Thế mà ta cứ luôn cho rằng mình mạnh mẽ. Chỉ vì một môn học mà ta mất hết tinh thần, đó là điều đáng lo ngại, ta không dám chắc rằng sau này trước những biến cố lớn hơn, ta phải làm thế nào để không ngã quỵ. Ôi! Ta cảm giác rằng ta nhu nhược và đớn hèn vô tận. Làm cách nào để ta có thể có thêm can đảm và sức mạnh để bước tiếp? Dường như cả niềm tin, niềm hy vọng vào tương lai cũng đã bay biến trong ý nghĩ của ta. Ôi, cố lên nào ta ơi, cơn ác mộng này rồi sẽ sớm qua đi. Nếu niềm tin về sự chữa lành không hiện diện thì chẳng có một vết thương nào có thể liền da. Ta phải tin, dù có thế nào ta cũng phải tin. Đức tin vẫn còn ngay ở đó, ta không được yếu đuối như thế nữa. Thật sự ta vẫn không mất đi bất cứ thứ gì, ta vẫn còn bản thân ta, vẫn còn gia đình ta, chỉ thế thôi nhưng ta vẫn sẽ có lại tất cả. Cái ta cần là niềm tin, phải là niềm tin!
Về Đầu Trang Go down
http://k-linkhanam.coo.me
 
Niềm tin ^^^^
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» để Forum ngày càng đa dạng
» kỉ niệm♥kỉ niệm♥
» Quán kỉ niệm cũ
» Những kỷ niệm xa bay :
» Vỡ oà niềm vui ra viện của người bị cắt 2 quả thận

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DIỄN ĐÀN K-LINK HÀ NAM :: Blog.k-link.forumvi.com :: Danh Mục :: Sáng tác-
Chuyển đến