Em đã từng nhủ thầm rằng, em sẽ không yêu một ai cho đến khi em ra đi mãi mãi
Em sợ cái cảm giác yêu rồi chia tay mà em muốn yêu là cưới, yêu là em dâng trọn trái tim mình cho một người, một người duy nhất mà thôi – người là một nửa cuộc đời em…
Nhưng rồi anh đến, anh đến như một làn gió rất nhẹ nhàng khuấy động cả một vùng trời bình yên. Trái tim em biết rung động, trái tim em biết nhớ nhung, trí nhớ em biết khắc tên một người, một người đó là anh.
Chúng ta quen nhau trong một lần tình cờ, biết nhau qua những lần gặp gỡ hiều nhau qua những cuộc điện thoại đầy tâm sự. Em không nhớ nổi mình đã gặp nhau bao nhiêu lần…
Em cũng không đo đếm được em đã thầm nhớ anh đến mức nào, mong chờ sự quan tâm của anh đến mức nào. Nhưng với em đó là hạnh phúc, một cô bé sau bao biến cố của cuộc đời em đã đứng vững được em tự hào về chính mình em đã làm được những điều mà người khác chưa chắc đã làm được Em biết mình đã yêu anh , thứ tình cảm nó cứ lớn dần lên má em lại không thể nào dừng lại được. Lý trí của em lớn lắm, mạnh mẽ lắm mà cũng đành lùi bước trước anh. Em đã từng tưởng tượng về người yêu và là người chồng tương lai của mình. Anh chỉ là 1/2 trong đó nhưng sao em vẫn yêu say mê và gửi gắm tất cả cho anh.
Phải chăng em càng kìm nén thì nó càng nảy nở, em càng cố khóa chặt trái tim mình lại thì nó lại càng mở rộng để đón hình bóng anh vào?
Chính anh, chính tình cảm mà em dành cho anh đã làm động lực cho em mạnh mẽ nhìn về tương lai. Anh có biết vì yêu anh em đang cố gắng đến nhường nào không? Em đi làm em đi đâu em cũng luôn nghĩ đến anh và cố gắng với mục đích cuối cùng đạt được kết quả cao nhất trong công việc. em cố gắng rất nhiều, nhiều lắm anh ạ. Nhưng anh có biết đâu, cái mục đích cuối cùng và lớn lao nhất là em mong sau này chúng mình được đầy đủ và thật hạnh phúc
Anh thân thiện lắm tình cảm lắm .Càng yêu nhau em lại càng thấy hạnh phúc vô cùng. Cái hp mà hiếm ai có được.