Anh àk ! em nhớ anh nhiều lắm
Nếu như 1 ngày mình không thể đi cùng nhau trên 1 con đường không thể cùng nhau đi trên 1 chuyến xe hay không thể cùng nhau vào 1 quán cafe nhỏ nữa ...thì em sẽ rất rất buồn....rất rất nhớ anh...
Khi cô đơn nhất vẫn là anh trong trái tim em người đầu tiên xuất hiện nhưng ko phải người cuối cùng biến mất trong tâm trí....
Em có thể mỉn cười với tất cả kể cả cười trên nỗi đau của em nhưng em sẽ không bao giờ mỉm cười với anh 1 lần nào nữa....
Em cũng sẽ có thể rơi nước mắt trước mặt anh nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ yếu đuối thêm 1 lần nào nữa....
Em sẽ vẫn tha thứ vẫn bên anh nhưng sẽ ko bao giờ nói nhớ anh...yêu anh ...không bao giờ....
Trên thế giới koo còn 1 ai là đàn ông nữa thì em sẽ để anh lại cho những người con gái khác tuyệt đối ko bao giờ giữ anh cho riêng mình....
Anh vẫn thế nhưng em đã thay đổi thay đổi chỉ vì thật sự em đã ko hiểu anh nhiều...em đã sai...sai từ giây phút đầu tiên rồi...
Em không thể nói những lời này với anh vì thật sự em ko muốn anh bận tâm vì em ...1 cái gì dù là nhỏ nhoi nhất.....
Không muốn em là trong qúa khứ ko muốn anh quên em nhưng cũng ko muốn anh nhớ em ...em cũng ko hỉu em muốn gì....
Không thể thốt ra những lời này với anh vì em sợ anh biết....em đang đau....
Vì cũng biết bên anh giờ hôk là mình em nữa rồi...thay đổi rồi...hạnh phúc anh dành cho em biến mất rồi cũng như ngủ qua 1 đêm rồi sáng hôm sau tỉnh dậy...biến mất...hoàn toàn trong qúa khứ ko phải trong trái tim...
Anh đã từng chỉ để ý đến cảm nhận của anh mà quên mất em có cảm giác thế nào....
Em không cao thượng đến mức biết anh có người khác mà vẫn im lặng như 1 con ngốc ko biết gì....
Em không đủ chín chắn để nói cho anh rằng em biết...thật ra em biết tất cả...
Em không muốn giữ anh bên cạnh em nữa....không muốn làm anh khó xử cũng ko muốn làm 1 con ngốc nữa....ko muốn chịu đựng nữa...yếu đuối rồi....nỗi đau chiếm đi tất cả rồi...buông tay ra thôi....Em mệt mỏi....
Không muốn chờ đợi ...ko muốn nói thêm gì nữa chỉ muốn im lặng thôi nếu giờ em nói gì đó thfi em sẽ ko đủ bình tĩnh để ko tát vào mặt anh ..Đồ Phản Bội...Đồ Nói Dối...sẽ không đủ bình tĩnh để ko làm anh đau ko làm mất anh ...Và ko đủ bình tĩnh để ngăn giọt nước mắt...của em rơi...
Thôi em im lặng...đợi....1 ngày nào đó anh hiểu rằng bên em luôn còn có anh...Đợi để anh nhận ra em vẫn còn trong tim anh...và với em anh vẫn còn quan trọng...quan trọng hơn tất cả những cái anh mag đến cho em...
Đợi anh nhận ra...em yêu anh ...rất nhiều...