Admin Admin
Giới tính : Zodiac :
Tổng số bài gửi : 1351 Reputation : 8 Join date : 23/07/2012 Age : 39 Đến từ : Thượng tổ 1- Thanh châu- Phủ lý - Hà nam
| Tiêu đề: Sầu dâng-tình cạn Thu Sep 13, 2012 6:47 pm | |
| Trời lại chuyển mưa, ta ghét, ghét quá cái không khí ẩm ướt và tối tăm ấy. Mọi thứ trở nên u ám một cách ngột ngạt, những ngọn đèn cũng trở nên hiu hắt. Chiều hoang, chiều tàn, những đám mây xám xịt đã choán hết nền trời, tống khứ đi của ta những tia nắng (dù chỉ là những tia nắng cuối ngày yếu ớt mỏng manh). Người người vội vã quay về tổ ấm, hay chỉ như ta đây, quay về với bốn bức tường lạnh lẽo, chật hẹp. Màn đêm ào xuống, những giọt đêm tràn ngập không gian, đè lên đôi vai nhỏ bé của ta, ta bức bối, ta khó chịu, ta muốn chống lại tất cả, khốn thật, đừng vây hãm ta trong mớ hỗn độn này!!! Ta cầm viết, thách thức nỗi chán chường bằng cách giam cầm nó vào những dòng chữ xiêu vẹo… Tim ta đau nhói, một nỗi khốn khổ bóp nghẹt lấy cơ thể ta, ta khó thở, ta muốn ngất đi. Ta nhớ, nhớ quay quắt, cắn chặt môi, ta kiềm lại từng tiếng nấc. Bầu trời đang nức nở, hàng ngàn giọt nước mắt đau thương rớt rơi xuống khuôn mặt nhân gian. Nỗi cô đơn xâm chiếm cả cõi lòng, ta ngồi đó, góp vào thêm những giọt lệ tức tưởi, bờ vai ta run lên trong tiếng than van của đất trời. Gió ơi, cứ gào thét nữa đi, át đi tiếng sóng cuồng nộ trong lòng ta. Hận thù, đau đớn, giận dữ…những con quái vật ghê người đang vây lấy ta, đè ta xuống một vực thẳm tội lỗi. Ta giãy giụa, ngụp lặn trong niềm đau tê tái, trong sự bất lực trước duyên phận phũ phàng. Ta thèm khát một tia sáng từ đôi mắt ấy, một luồng hơi ấm từ bàn tay ấy, một sự chở che bên đôi vai rắn rỏi. Hết rồi…!!! Ta cảm giác ta đang chết dần, chết dần, dường như xung quanh ta là cả một mùa đông rét buốt. Giá lạnh, ta gục ngã tại nơi này, nơi ánh nắng tình yêu không bao giờ rọi tới, nơi không hề có tiếng chim ca cũng không có buổi bình minh huy hoàng, nơi không bao giờ ta với tới trái tim anh, một trái tim lớn lao suốt kiếp này ta không ôm nổi. | |
|